Phía sau cánh cửa - Truyện ma kinh dị - Phần 24

Đánh giá

Ông thật là kỳ cục buồn cười! đại tá nói. Đâu phải ngày nào cũng có thể gặp, cả ở nước Mỹ, một người từ một giới gọi là trí thức mà lại có những suy nghĩ ngây thơ như thế, tôi xin mạn phép có sự đánh giá này, mang nặng dấu ấn của tư tưởng thời Victoria

Cũng y như tìm thấy một cái bao thuốc hút trong chiếc xe limousine. À! chắc là tổ tiên ông là tín đồ Thanh giáo. Giống như bao nhiêu người Mỹ. Tôi bảo đảm ông sẽ quên hết tư tưởng của ông khi đi săn với tôi. Những cảm xúc thật và chưa từng có đang chờ đợi ông, ông Rainsford à.

image13_117507

- Cám ơn, tôi là người săn bắn, chứ không phải kẻ sát nhân.
- Chúa ơi, viên đại tá bình thản nói, lại cái từ xấu xa kia. Nhưng tôi xin hứa sẽ chứng minh được rằng ông ngại ngùng như vậy là không có cơ sở. Anh thở dài và tựa lưng vào cánh cửa gỗ đẹp ngay sau.
- Vậy sao?
- Sự sống dành cho kẻ mạnh, và khi cần thì được tước bỏ bởi kẻ mạnh. Kẻ yếu được sinh ra để giúp vui cho kẻ mạnh. Tôi mạnh. Tại sao tôi lại không sử dụng lợi thế này? Nếu tôi thích săn bắn, thì tại sao tôi không được làm thế? Tôi săn cặn bã của thế giới này, thủy thủ tàu hàng, bọn vô lại, bọn Đen, bọn Tàu, bọn da trắng, bọn lai. Một con ngựa thuần giống hay một con chó giống trị giá gấp hai chục lần bọn chúng.
- Nhưng họ là người, Rainsford nhanh miệng nói.
- Chính vì thế, đại tá nói. Chính vì thế mà tôi sử dụng chúng. Làm như vậy tôi thấy thích thú. Chúng có khả năng suy luận ít nhiều. Nên chúng nguy hiểm hơn.
- Nhưng ông lấy họ từ đâu?
Mí mắt trái của đại tá sụp xuống thành cái nháy mắt.
- Hòn đảo này tên là: Bẫy Tàu, đại tá trả lời. Đôi khi, trong cơn thịnh nộ, một vị thần biển cả gởi chúng đến cho tôi. Đôi khi, khi ý trời không khoan dung, thì tôi giúp ý trời một chút. Mời ông ra cửa nhựa đẹp với tôi.
Rainsford tuân lệnh và nhìn ra biển.
- Nhìn kỹ đi, kia, ngoài khơi, đại tá thốt lên, ngón tay chỉ vào bóng đêm.
Mắt Rainsford chỉ thấy màn đêm. Đại tá ấn một nút; ngoài khơi, Rainsford thấy ánh sáng bắn ra.
Đại tá có tiếng cười tự mãn.
- Đèn sáng tạo ra một đường nước không có thật. Có những dãy đá ngầm to tướng núp dưới biển như thế đang há to mồm. Đá có thể làm vỡ một chiếc tàu dễ dàng như tôi đập vỡ hạt dẻ này.
Đại tá thả rơi một hạt dẻ xuống sàn gỗ cứng, rồi dùng gót chân đạp nát.
- Ồ! đúng, đại tá nói như để trả lời một câu hỏi. Tôi có điện. Ở đây chúng tôi cố gắng sống văn minh.
- Văn minh à? Vậy mà ông bắn vào con người?
Tia sáng giận dữ thoáng hiện trong mắt đại tá trong khoảnh khắc một giây, nhưng rồi ông nói bằng giọng thật tử tế:
- Chúa ơi! Một chàng trai đạo đức thế! Tôi xin cam đoan với ông rằng tôi không hề làm những gì ông nói. Như thế là man rợ. Tôi đối xử với những vị khách này với lòng kính trọng. Chúng không hề thiếu thốn thức ăn và luyện tập. Chúng nhanh chóng có được tình trạng thể lực hoàn hảo. Chính ông sẽ thấy vào ngày mai.
- Ý ông muốn nói sao?
- Ta sẽ đi tham quan trung tâm luyện tập của tôi, đại tá mỉm cười nói ở dưới tầng hầm. Hiện tôi có khoảng một chục học viên. Chúng đến từ con tàu Tây Ban Nha San Lucar, đã kém may mắn va vào đá đằng kia. Một lô hàng chất lượng kém, tôi rất tiếc là phải nói thế. Những mẫu vật tồi tàn, quen ở trên boong tàu hơn ở trong rừng.
Đại tá đưa tay lên, và Ivan, cũng là gia nhân, mang cà phê Thổ Nhĩ Kỳ đậm ra. Rainsford phải cố gắng để không nói chuyện.
- Đây chỉ là một trò chơi, ông hiểu cho, đại tá nói nhã nhặn. Tôi đề nghị một cuộc săn với một tên trong bọn chúng. Tôi cho nó lương thực và một con dao săn rất tốt. Tôi chấp nó ba giờ. Đã thoả thuận là tôi sẽ theo nó, với một khẩu súng cỡ nhỏ, tầm ngắn. Nếu con mồi của tôi thoát khỏi tôi trong ba ngày, thì nó chiến thắng. Nếu bị tôi tìm thấy... - đại tá nở một nụ cười - thì nó thua.
- Còn nếu anh ta không chịu làm mồi săn?
- Ồ! đại tá kêu, dĩ nhiên là tôi cho nó quyền lựa chọn. Nó không bắt buộc phải chơi, nếu không muốn. Nếu nó không muốn tham gia cuộc săn, thì tôi giao nó cho Ivan. Xưa kia, Ivan từng được vinh dự làm đao phủ roi da đúng chức vị của Nga hoàng Vĩ Đại, và Ivan có suy nghĩ riêng về cách giải trí. Luôn luôn, ông Rainsford à, luôn luôn chúng nó chọn cuộc săn.
- Còn nếu họ thắng?
Nụ cười trên gương mặt đại tá nở rộng hơn.
- Cho đến ngày hôm nay, tôi chưa bị thua, đại tá nói.
Rồi đại tá nói thêm ngay:
- Tôi không muốn ông nghĩ tôi nói khoác, ông Rainsford à. Đa số bọn chúng chỉ gây ra vấn đề thuộc loại cơ bản nhất. Lâu lâu, tôi gặp được một con mồi săn tầm cỡ một chút. Có một tên xém thắng cuộc. Cuối cùng tôi buộc phải vận dụng lũ chó.
- Lũ chó à?
- Mời ông đi ngả này. Tôi sẽ cho ông xem.
Đại tá dẫn Rainsford đến một cửa nhựa hàn quốc . Đèn từ cửa sổ chiếu một thứ ánh sáng nhảy nhót tạo những hình bóng kỳ quặc trên nền sân phía dưới. Rainsford thấy ba bốn cái bóng đen to di chuyển. Khi chúng quay lên hướng Rainsford, mắt chúng sáng lên màu xanh lục.
- Theo tôi nghĩ, đây là một đội quân cũng khá, đại tá nhận xét. Chúng được thả lúc bảy giờ mỗi tối. Nếu có ai toan lẻn vào nhà tôi, hoặc trốn ra, thì sẽ gặp những chuyện rất tệ hại.
Đại tá hát lầm rầm một đoạn bài hát ở Folies-Bergères.
- Và bây giờ, đại tá nói, tôi sẽ cho ông xem bộ SƯU tập những cái đầu mới của tôi. Xin mời ông đến thư phòng cùng tôi.
- Tôi mong ông sẽ thứ lỗi cho tôi tối nay, thưa đại tá Zaroff, Rainsford nói. Tôi hoàn toàn không cảm thấy khoẻ.
- À, thế à? - Đại tá ân cần hỏi thăm. Tôi nghĩ đó là điều không có gì bất bình thường cả; ông đã bơi lội nhiều quá mà. Ông cần ngủ một đêm cho ngon giấc để lấy lại sức. Tôi bảo đảm ngày mai ông sẽ thấy khác hẳn. Khi đó, ta sẽ đi săn nhé? Tôi có một kế hoạch khá hay...
Rainsford vội vàng bước ra khỏi phòng.
- Tôi rất tiếc ông không thể đi cùng tôi tối nay, - đại tá la với theo. Tôi hy vọng sẽ có một cuộc săn hấp dẫn: một thằng da đen to lớn, khoẻ mạnh. Trông nó rất lanh lợi. Vậy chúc ông ngủ ngon, ông Rainsford nhé. Hy vọng tối nay ông sẽ ngủ ngon.
Giường ngủ rất êm, bộ áo ngủ bằng lụa mềm mại. Rainsford cảm thấy mệt mỏi trong từng sớ thịt trong cơ thể. Tuy nhiên, giấc ngủ không mang lại sự bình yên cho trí óc anh. Rainsford nằm trên giường, mắt mở to. Có một lần, Rainsford có cảm giác nghe tiếng chân bước rón rén ngoài hành lang, ngay bên ngoài phòng ngủ. Anh định mở cửa abs thật mạnh ra; nhưng nó không mở. Rainsford ra cửa sổ nhìn ra ngoài. Phòng anh nằm trên một tháp cao. Bây giờ đèn trong lâu đài đã tắt hết. Tất cả đều tối tăm và lặng lẽ; nhưng có một mảnh trăng vàng; ánh sáng mờ ảo cho phép thấy được sân. Những hình thù đen, lặng lẽ, lẻn vào dải tối rồi trở ra, liên tục.
Lũ chó nghe thấy Rainsford và ngẩng đầu lên; ánh mắt xanh lục của chúng có vẻ chầu chực. Rainsford trở về giường, nằm xuống. Rainsford cố gắng thiếp ngủ bằng đủ mọi cách. Rainsford đã lim dim được một chút, lúc mặt trời bắt đầu ló ra, thì đột nhiên anh nghe tiếng súng khẽ, ngoài rừng.
Đến lúc ăn trưa đại tá Zaroff mới xuất hiện. Đại tá mặc bộ complê vải tuýtxi, y như một nhà quý tộc ở quê. Đại tá hỏi thăm sức khoẻ Rainsford.
- Còn tôi, đại tá thở dài, tôi cảm thấy không khoẻ lắm. Tôi lo lắm, ông Rainsford à. Tôi hôm qua, tôi bắt gặp trong mình các dấu hiệu của căn bệnh cũ.f
Khi thấy ánh mắt dò hỏi của Rainsford, đại tá trả lời:
- Buồn chán; nỗi buồn chán.
Rồi, sau khi lấy thêm bánh, đại tá giải thích:
- Cuộc săn tối hôm qua không tốt lắm. Thằng đó bị hoảng lên. Nó chạy thẳng phía trước, trên một con đường hết sức dễ theo. Đó là sự phiền phức của bọn thủy thủ. Trí óc bọn chúng rất tồi tàn và chúng không biết định hướng trong rừng. Chúng làm những việc ngu ngốc quá hiển nhiên. Thật là chán chường. Tôi rót cho ông một ly rượu chát mới, ông Rainsford nhé?
- Thưa đại tá, Rainsford nói bằng một giọng cương quyết, tôi muốn rời khỏi đảo này ngay.
Đại tá giương đôi mày rậm lên. Trông đại tá có vẻ phật ý.
- Nhưng thưa ông, đại tá nói, ông vừa mới đến mà. Ông chưa đi săn.
- Tôi muốn ra đi ngay hôm nay, Rainsford nói.
Rainsford thấy cặp mắt đen của đại tá dán vào mình; quan sát mình. Đột nhiên gương mặt đại tá Zaroff sáng lên.
Đại tá rót cho Rainsford một ly rượu từ một cái chai bụi bậm.
- Tối nay, đại tá nói, ông và tôi sẽ đi săn.
Rainsford lắc đầu.
- Không, thưa đại tá, Rainsford nói, tôi không muốn đi săn.
Đại tá nhún vai rồi ăn nho trồng trong nhà kính.
- Tùy ông thôi, ông bạn à, đại tá nói. Chính ông sẽ là người quyết định, một mình. Nhưng ông cho phép tôi gợi ý với ông rằng ông sẽ thấy quan niệm về săn bắn của tôi hấp dẫn hơn quan niệm của Ivan chứ?
 

*Chia sẽ bài viết:
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 
TIN TỨC LIÊN QUAN

Chưa cập nhật

VỀ SIÊU THỊ CỬA INFO

Hệ thống Siêu thị cửa INFO - INFO Door ra đời đầu những năm 2000 với mục tiêu mang đến cho khách hàng giải pháp toàn diện và đáng tin cậy về hạng mục cửa. Sau nhiều năm phát triển, đến nay INFO Door đã cung ứng hàng chục chủng loại cửa với hàng nghìn mã sản phẩm khác nhau trên thị trường. Từ các loại cửa gỗ công nghiệp, cửa gỗ tự nhiên, cửa nhựa giả gỗ đến các loại cửa chống cháy đều đạt tiêu chuẩn quốc tế. Không những được thị trường Việt Nam đánh giá cao, sản phẩm của hệ thống còn được cộng đồng quốc tế biết đến như một thương hiệu tầm cở.

CÔNG TY CỔ PHẦN NỘI THẤT INFO

► Showroom : 720-722 Phạm Văn Chiêu, P13, Q.Gò Vấp, HCM

► Phone/Zalo : 0888 851 852 - 0919 091 116 - 0888 851 855 

► Email : vngooddoor@gmail.com

► Tel : 0286 2769 822 - MST : 0315516077

 -----

► Xưởng I : Xuân thới Thượng, Hóc Môn, Tp.HCM

► Xưởng II : Vườn Lài, P.An Phú Đông, Q12, TP.HCM

► Xưởng III : Quốc Lộ 13, Hiệp Bình Phước, Thủ Đức

Θ   Giờ mở cửa : 8h00 - 21h00 từ Thứ 2 -> Thứ 7